Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Kèo cá cược

Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1


Phần 119

Tống Thanh Thư cung kính đáp:
– Lần trước tại hạ cùng Phong lão tiền bối luận võ là ở trên đỉnh Ngọc Nữ Phong trong Tư Quá Nhai, dường như là mấy chục năm qua Phong lão tiền ẩn cư ở trên đó.

– Tư Quá Nhai?

Mục Nhân Thanh do dự, Tư Quá Nhai là khu vực của Hoa Sơn khí tông, còn ông thân là chưởng môn kiếm tông, muốn đi qua bên đó cũng không thuận tiện.

Suy nghĩ một hồi, Mục Nhân Thanh thở dài:










– Thôi được rồi… nếu có thể nhìn thấy sư thúc, lão phu làm mặt dày hạ thấp mình đi một chuyến qua bên khí tông thì cũng không sao.

– Nếu như Mục chưởng môn cảm thấy không tiện, chúng ta có thể lén lút tiềm nhập lên Tư Quá nhai, khí tông nhân tài đạo này cũng không có nhiều, cũng khó phát hiện tung tích của chúng ta.

Thấy Mục Nhân Thanh trong lòng mâu thuẫn, Tống Thanh Thư đề nghị.

Mục Nhân Thanh không chấp thuận với quyết định như vậy:

– Chúng ta đâu phải làm việc không muốn để cho người biết, hà tất phải lén lút như thế? Thanh Thanh, con theo ta đến Ngọc Nữ Phong bái kiến Nhạc chưởng môn, Tống thiếu hiệp nếu có hứng thú, cũng có thể cùng đi.

Nói xong phất ống tay áo, liền hướng về đỉnh Ngọc Nữ Phong đi.

Viên phu nhân quay đầu le lưỡi với Tống Thanh Thư, rồi vội vã chạy đuổi theo.

“Những cái gọi là danh môn chính phái này, thật lắm quy củ. ” Tống Thanh Thư có ý tốt, bị mất mặt, trong lòng cũng khó chịu, may mà nhìn thấy Viên phu nhân vừa rồi có tư thái như một tiểu cô nương, liền vui vẻ hùng hục đi theo.

Nhận được đệ tử thông báo, biết được chưởng môn kiếm tông tự mình đến thăm, Nhạc Bất Quần vội vã ra đón, nhưng trong lòng thì nghi ngờ: “ Kiếm – khí hai tông đã mấy chục năm qua không có lui tới, không biết đối phương chuyến đi này có mục đích gì?

Bước vào trong sảnh Trùng Tiêu Đường của phái Hoa Sơn, Tống Thanh Thư thấy ở giữa có một trung niên thư sinh trang phục thanh sam, mặt như ngọc, đầy nét chính khí, nghĩ thầm chẳng trách Quân tử kiếm với cái bề ngoài này quả nhiên giang hồ xưng danh không sai.

Mục Nhân Thanh đã mấy chục năm không đặt chân đến đỉnh Ngọc Nữ Phong, nhưng ven đường thì quen thuộc từng cọng cây ngọn cỏ, trong lúc này phảng phất trở lại quá khứ năm xưa bái sư học nghệ, Mục Nhân Thanh cũng không nhịn được nữa, trong mắt nổi lên một tầng thanh lệ.

Nhìn thấy Mục Nhân Thanh kích động, Nhạc Bất Quần cũng cảm khái vạn ngàn, ho nhẹ một tiếng:

– Không biết Mục sư huynh tìm Nhạc mỗ có chuyện gì hay không…

Lời còn chưa nói hết, Nhạc Bất Quần ánh mắt đã quét qua nhìn Tống Thanh Thư đang đứng bên trong góc, lập tức giật mình như là thấy quỷ, liền rút ra bội kiếm chỉ vào Tống Thanh Thư, cắn răng nghiến lợi nói:

– Cẩu tặc, ngươi lại còn dám tới nơi này!

Đậ tử phái Hoa sơn thì không rõ vì sao, nhưng nhìn thấy sư phụ rút kiếm, cũng liền dồn dập vây quanh Tống Thanh Thư ở giữa trường.

– Này… này… Nhạc chưởng môn, nếu còn gọi tại hạ như vậy, tại hạ sẽ cáo Nhạc chưởng môn về tội phỉ báng.

Tống Thanh Thư bị gã một câu cẩu tặc làm cho khó chịu liền lên tiếng.

– Trận giao thủ trên đỉnh Thái sơn, ngươi làm chó săn Thanh đình, tương bức bặt buộc làm hại phái Thái Sơn phải hướng về Thanh đình dâng thư xin hàng, còn gián tiếp hại chết thủ lĩnh nghĩa quân Kim Xà vương…

– Dừng lại… dừng lại, dừng lại.

Tống Thanh Thư quay đầu liếc mắt nhìn Viên phu nhân, thấy khuôn mặt nàng không hề có cảm xúc, âm thầm đổ mồ hôi lạnh:

– Trên đỉnh Thái Sơn tại hạ quang minh chánh đại đánh bại cao thủ của các phái, thì làm sai chỗ nào? Cho tới cái chết của Kim Xà vương cũng không liên quan, chậu phân lớn như vậy đừng hướng về trên người ta chụp xuống chứ.

Mục Nhân Thanh mục đích đến đây là để lên Tư Quá nhai trên Phong Thanh Dương, cho nên cũng không muốn chuyện ngày càng rắc rối, liền vội vàng khuyên nhủ:

– Nhạc chưởng môn, Tống công tử lần này đến đây không có ác ý, qua Tống công tử mà ta biết được một chuyện đại bí ẩn của phái Hoa sơn, nên tới để gặp Nhạc chưởng môn để thỉnh giáo.

– Ồ?

Nhạc Bất Quần nghe qua rất ngạc nhiên pha lẫn có chút căng thẳng, ngẩng đầu dặn dò đệ tử:

– Các ngươi đi ra ngoài trước đi.

Một đám đệ tử Hoa Sơn liền xin cáo lui.

– Con người của tại hạ rất thức thời, hai người chậm rãi nói chuyện, tại hạ đi ra ngoài hóng mát một chút.

Tống Thanh Thư đứng lên xoay người, nghênh ngang đi ra ngoài.

Viên phu nhân vốn định gọi hắn, nàng chần chừ rồi nhìn theo bóng lưng của hắn biến mất ở cửa.

Đi ra ngoài, Tống Thanh Thư ánh mắt quét qua sân nhìn các đệ tử Hoa Sơn đang luyện võ, tò mò hỏi:

– Cho xin hỏi, trong các người ai là Lệnh Hồ Xung vậy?

Giữa luyện võ trường mọi người nhìn nhau, sau một chốc, một cô nương dung mạo xinh đẹp nhô đầu ra, giòn tan hỏi:

– Ngươi tìm Đại sư huynh có chuyện gì?

Một khuôn mặt mặt trái xoan, đôi con ngươi trắng đen rõ ràng, Tống Thanh Thư khẽ mỉm cười:

– Vị này nhất định là Nhạc tiểu thư, tại hạ là bằng hữu Lệnh Hồ Xung, muốn tìm hắn để uống một trận nghiêng ngả trời đất.

– Hừ, lừa người…

Nhạc Linh San nhăn mũi:

– Ngươi rõ ràng ngay cả dung mạo sư huynh của ta ra sao cũng không biết, làm sao lại có khả năng là bằng hữu của hắn.

– Cô nương chẳng lẽ không biết trên đời này còn có dạng bạn tri kỷ sao?

Tống Thanh Thư cười nói:

– Tại hạ không những là bằng hữu của Lệnh Hồ Xung, lại còn biết hắn đối với cô nương sáng nhớ chiều mong vô cùng…

Đối với tâm ý của Đại sư huynh, Nhạc Linh San đương nhiên cũng có biết ít nhiều, nghe được Tống Thanh Thư nói thẳng ra, khuô mặt nàng ửng đỏ lên, đang muốn phản bác lại, nhưng không biết nói cái gì, cứ đứng ngây người ở nơi đó.

– Hừ… kẻ xấu xa, nói bậy bạ!

Tiếng quát lạnh vang lên, xuất hiện một thiếu niên mi thanh mục tú, tướng mạo anh tuấn vượt ra khỏi mọi người, đem Nhạc Linh San che lại ở phía sau.

– Ngươi là nam hay là nữ vậy?

Tống Thanh Thư kinh ngạc nhìn hắn.

Thiếu niên bình sinh hận nhất bị người khác cho rằng gã là nữ nhân, nghe vậy liền giận dữ, rút kiếm đâm tới, thế nhưng mũi kiếm cách ba tấc ở trước mặt đối phương cũng không có thể nhúc nhích đâm tới mảy may.

Tống Thanh Thư song chỉ chấn động, một luồng ám kình đẩy ra qua, thiếu niên kia cảm thấy hổ khẩu tê rần, thanh kiếm trong tay cũng khó mà kềm vững, loạng choạng lùi về sau vài bước.

Nhạc Linh San liền vội vàng đỡ lấy hắn, một đám sư huynh đệ sợ hãi nhìn Tống Thanh Thư, đối phương biểu hiện ra cảnh giới võ công đã vượt xa khỏi bọn họ.

Nhìn trên thân kiếm có khắc chữ “Hoa Sơn Lâm Bình Chi”, Tống Thanh Thư ngẩng đầu lên lần thứ hai quan sát Lâm Bình Chi.

Lúc trước bên trong nguyên tác, Lâm Bình Chi khuôn mặt tuy rằng nhu nhược như nữ tử, nhưng nội tâm của y thì rất kiên cường dị thường, lúc cùng đường mạt lộ, câu kia ” thà làm ăn mày, không làm đạo tặc”, từng khiến cho cho nội tâm Tống Thanh Thư nể trọng Lâm Bình Chi một thân khí khái, chỉ tiếc là trên người hắn mang theo huyết hải thâm cừu, sau đó lại được biết được sư phụ kính yêu của mình chỉ là lợi dụng hắn để chiếm đoạt gia truyền Tịch Tà Kiếm Phổ, đối với tình người đen bạc, trong lúc tuyệt vọng, chính bản thân mình từ một quang minh hào kiệt đã biến thành một hạng giá áo túi cơm quỷ quyệt tối tăm…

– Ngươi chính là Lâm Bình Chi? Hãy đi theo ta, ta có lời muốn nói…

Tống Thanh Thư xoay người đi mấy bước, thấy phía sau không có động tĩnh, liền gằn giọng:

– Làm sao vậy? Không có can đảm ư?

Cho tới nay rất nhiều người trong giang hồ đều mơ ước Tịch Tà Kiếm Phổ của Lâm gia, y thấy Tống Thanh Thư nhận ra chính mình, theo bản năng phòng bị, có điều khi nghe được đối phương kích, quả nhiên giọng căm hận nói:

– Có gì không dám!

Vẫy tay ngăn lại Nhạc Linh San lôi kéo, kiên định bước chân đi theo sát Tống Thanh Thư.

Hai người im lặng đi tới một khu vực trống trãi, Lâm Bình Chi thấy bốn phía đã không có người, ngẩng đầu lên hỏi:

– Các hạ có điều gì muốn chỉ giáo?

Tống Thanh Thư quay người nhìn chằm chằm Lâm Bình Chi, thấy đối phương đã không còn kiên nhẫn, mỉm cười nói:

– Ta nhìn thấy ngươi cốt cách kinh kỳ, tất là người kỳ tài luyện võ, ta sẽ đem một bộ tuyệt thế thần công, giao cho ngươi để sau này gìn giữ chính nghĩa!

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến