Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Đời học sinh – Quyển 1 – Full

Kèo cá cược

Truyện Sex: Đời học sinh – Quyển 1 – Full


Phần 109

Sau khi ba Phương đã lái chiếc xe hơi khuất bóng khỏi cổng nhà, tôi mới bèn đi nhè nhẹ đến chỗ của nhỏ mà khều vai:
– Nè…

– Ơ hả… – Nhỏ giật thót.

– Đi chưa?

– Đi đâu?










– Thì đi chơi chẳng phải ba của Phương đã nói rồi sao?

– Nhưng…

– Còn nhưng nhị gì nữa, đi mau kẻo trời tối thì chơi không được bao nhiêu trò đâu! – Tôi hấp tấp lôi tay nhỏ ra ngoài.

– Khoang đã mà! – Nhỏ giãy nãy.

– Gì nữa?

– Tóc tai, mặt mũi! – Nhỏ bẽn lẽn.

– Trời, đẹp thế này mà còn chưa chịu nữa hả?

– Mới khóc, lem hết rồi!

– Uầy, ok! Không được quá 30 phút đâu đấy! – Tôi lều bều ngồi xuống ghế sofa.

Đã có lần tôi đã nói với quý đọc giả rằng con gái khi trang điểm là vô thời hạn không nhỉ? Chắc là có rồi đúng không, đó chính là dịp tôi chờ bé Phương muốn rụng cả cổ để đi ăn tối ngay sau khi bọn tôi bị nhốt trên tầng thượng của trường đấy.

Theo như tôi nhớ thì lúc đó mình cũng đã phải chờ nhỏ suốt nữa tiếng đồng hồ chứ chẳng ít, nào là muỗi đốt, nào là gió lạnh ôi thôi đủ thứ, nhưng cũng may hôm nay là tôi được ngồi trên chiếc ghê sofa ấm áp đấy, chứ nếu không là tôi giãy đành đạch lên đòi đi ngay rồi.

Mà nghĩ cũng buồn cười thật, con gái lớn rồi mà còn đòi ba chở đi khu vui chơi nữa chứ, đúng là con gái một có khác, chẳng bù với tôi lúc nhỏ xin ba đi thú nhún một tí thôi đã bị ông nẹt cho một chập đến xám cả mặt mày rồi, chỉ biết lủi thủi một mình ở công viên mà chơi với đám bạn trong xóm thôi.

Nhưng hồi đó cũng tiếu lắm, giữa nguyên đám con trai tụi tôi thì lại xuất hiện thêm một nhỏ con gái siêu mít ướt luôn, tối ngày nhỏ đó cứ bị ăn hiếp suốt… à mà khoang…

“Con gái… mít ướt… bị ăn hiếp… Con gái… mít ướt… bị ăn hiếp… ”

Đột nhiên trong đầu tôi lại lóe lên những hình ảnh hết sức quen thuộc…

“Con bé mít ướt… bị ăn hiếp… lời hứa 10 năm… cưới nhau… ”

“Bé gấu? ”

– Phong…

– Ớ hả? – Tôi giật thót vì tiếng gọi của Ngọc Phương.

– Làm gì mà suy nghĩ ghê vậy?

– À thì… À, đang suy nghĩ nên chơi những trò gì ấy mà!

– Ơ, Phương hum nay được toàn quyền quyết định, Phong không được xen ngang! – Nhỏ phồng má cau có.

– Được rồi, sao cũng được mà!

– Hi, thấy bộ này đẹp hông! – Nhỏ xoay một vòng để khoe bộ váy xòe đang mặc.

– Ờ, thì cũng đẹp!

– Cũng đẹp thôi sao? – Nhỏ buồn thiu.

– Ẹc, tuyệt đẹp luôn!

– Hi, vậy đi chơi thôi! – Nhỏ cười rạn ngời lôi tôi ra khỏi cửa.

Thực ra thì tôi chả ham hố gì đi khi vui chơi chút nào, như quý đọc giả đã biết rồi đấy, tôi có vẻ như đã già trước tuổi rồi, không thể nào chơi những trò chơi cảm giác mạnh được, đặc biệt là tàu lượn siêu tốc. Còn nhớ lần trước vì muốn cho Hoàng Mai được vui mà tôi phải cắn răng chịu đựng những vòng xoay xoắn tít như những cái lò xo đó để rồi mửa lên mửa xuống hết mấy bận mới hoàn hồn lại được.

Thế nên, sở dĩ hôm nay tôi đi chơi với Ngọc Phương là vì thấy nhỏ có vẻ thất vọng khi không được ba mình dẫn đi, tôi cũng hiểu cảm giác đó lắm, nó ấm ức thế nào ấy cứ muốn khóc thét lên thôi. Nếu như người khác thì không hề gì, buồn vài ngày là hết thôi, nhưng với một cô gái mít ướt như bé Phương thì đó lại là một chuyện lớn, lúc nãy tôi mà không nhận lời của ba Phương thì chắc nhỏ đã khóc nhè sướt mướt rồi.

Nhưng kể cũng ngộ, mới vừa nãy nhỏ còn khóc huhu thì giờ đã tinh nghịch như trẻ con trên xe của tôi rồi, khi thì khua tay múa chân loạn xà ngầu cả lên, còn đập vào lưng tôi mấy cái đau điếng nữa chứ, nhưng cũng có khi nhỏ cứ qua loa đủ thứ chuyện trên đời làm tôi cứ rối cả lên:

– Phong nè, một lát mua kẹo cho Phương nghe!

– Rồi yên tâm!

– Phong ơi!

– Gì nữa?

– Mua cho Phương một con gấu bông nữa nha!

– Ừ, mua luôn.

– Phong à!

– Gì?

– Sẵn tiện ghé nhà sách để Phương mua thêm vài cuốn nữa nhé!

– Uầy, rồi!

– Phong ới ơi!

– Trời ơi, cái gì nữa!

– Hi, hông có gì!

– Phụt… sặc máu!

Trẻ con đúng là trẻ con mà, chở bé Phương sau xe mà cứ như chở nguyên cái đại nhạc hội không bằng vậy, miệng mồm lúc nào cũng tíu tít cả lên, chắc có lẽ do lâu quá mới được nói lại nên nhỏ cứ nói suốt như thế, còn nhớ lúc trước nhỏ chỉ chuyền giấy này nọ thôi mà cũng hết mấy chục đôi giây để trò chuyện rồi đấy.

Mà cũng phải công nhận một điều rằng giọng của nhỏ Phương nghe dễ thương cực luôn, vừa be bé lại vừa bông bổng, lại có pha trộn một chút gì đó của Hà Nội nữa, thiệt đấy, tôi không đùa đâu, lúc mà nhỏ lần đầu tiên nói chuyện trước mặt bà mẹ kế thì 1 phần bất ngờ là do chất giọng hơi Hà thành của nhỏ đấy. Ai đời, cha miền nam, mẹ miền nam, ngay cả mẹ kế cũng là miền nam vậy mà đứa con gái lại lơ lớ giọng bắc. Hỏi thì nhỏ cũng chẳng giải thích được, tự dưng lại phát ra âm điệu như thế.

Cơ mà chung quy lại thì nghe cũng hay hay đấy các quý đọc giả ạ, giọng thì không quá gắt như miền bắc nhưng cũng không quá đậm chất như miền nam, chỉ ở mức se se vừa đủ để đã lỗ tai thôi, nhỏ Phương nếu đi thi kể chuyện em nghe thì đoạt giải nhứt là cái chắc, hứa luôn đấy.

– Ê nè, bộ tuần nào ba Phương cũng dẫn đi chơi hết hả? – Tôi thắc mắc.

– Chứ sao, hồi nhỏ cũng thế mà! Giờ vẫn thích!

– Trẻ con quá chừng, lớn già đầu mà còn đi chơi mấy trò này!

– Kệ người ta, hứ!

– Uầy, bớt tính trẻ con lại đi! Không khéo lát người ta lại tưởng anh hai chở em gái đi chơi thú nhún nữa thì khổ.

– Phong đêu! – Nhỏ tức tối đánh một cái chát rõ to vào lưng tôi.

– Xít… à! Trời ơi, oánh gì đau ghê thế! Giỡn tý thôi mà!

– Hông thích Phong nói thế, hông muốn làm em gái của Phong đâu!

– Chứ sao, trẻ con thế mà!

– Vậy, hông trẻ con nữa là được phải hông?

– Ừ, thì… thì chắc vậy! – Tự dưng tôi bối rối.

Thế rồi từ lúc đó cho đến khu vui chơi, nhỏ chẳng qua loa thêm câu nào nữa cả, chỉ lẳng lặng hát thì thầm bài hát nào đó nghe lạ hoắc, thi thoảng lại chu mỏ đấm nhẹ vào vai tôi như hờn dỗi, những lúc đó tôi cũng chẳng biết nói gì ngoài thốt ra 3 tiếng rất ư là phổ thông: “Ấm đầu hả? ”

Và rồi sau khi mua vé vào cổng thì chúng tôi bắt đầu đi dạo quanh khu vui chơi để tìm một trò phù hợp với mình, cơ mà phù hợp với nhỏ chứ tôi đâu có được quyền chọn trò nào chơi đâu, nhiệm vụ của tôi chỉ là trông trẻ thôi mà, thế nên tôi cứ tò tò theo sau nhỏ đi hết chỗ này tới chỗ khác muốn rụng cả chân. Lại có những khi nhỏ đột ngột tăng tốc làm tôi hú vía mà rượt theo như tên bắn, khi đến nơi tôi mới tá hỏa ra là nhỏ chạy theo ông bán kẹo bông gòn, coi nhỏ con vậy chứ chạy cũng gớm ăn lắm.

Nhưng khác với Hoàng Mai hiếu động, nhỏ Phương không gấp gáp gì chơi những trò chơi cả, nhỏ chỉ đi lanh quanh trong khu vui chỉ để ngắm nghía từng cảnh vật mà thôi, đôi khi cũng có ra sát sát bìa công viên để ngắm cảnh cây cỏ nữa, vì khu vui chơi Sài Gòn wonderland này trước kia là đồng vắng mà, sau này người ta mới xây dựng nên bề thế như ngày nay đấy.

Mà thất vọng một điều rằng, tuy nằm giữa khu đô thị Phú Mĩ Hưng phồn hoa nhưng cũng không nhiều người đến đây chơi lắm, có lẽ là vì mới khai hoang nên ít người chú ý tới nơi này, nhưng cũng có lẽ vì tin đồn trước đây đã có một người chết khi đi tàu lượn siêu tốc nên người ta cũng dè chừng không muốn đến.

Chắc có lẽ hiện nay nhiều khu vui chơi khác mọc lên đã cạnh tranh quyết liệt với nơi này nên vắng khách cũng phải, ngay cả tôi mà muốn đi chơi thì chỉ muốn đi Đầm Sen hoặc Suối Tiên thôi, chẳng muốn đến đấy chút nào cả, nhưng vì đã trót hứa với ba của nhỏ rồi nên cứ mặc nhỏ toàn quyền quyết định vậy. Vả lại, một lí do chính đáng khác là nếu đi xe đạp ra Đầm Sen hoặc Suối Tiên bây giờ thì chắc một điều rằng, sáng mai mới tới!

– Kiếm trò nào chơi đi, sao cứ đi tản bộ mãi thế này? – Tôi ngáp dài mệt mỏi.

– Hôm nay tự dưng chỉ muốn đi dạo thế này thôi, Phong có thích hông?

– Ừ, thế cũng được, nếu thích đi dạo như thế thì lần sau bảo Phong chở cho đi chỗ khác đẹp hơn!

– Chỗ nào vậy?

– “Nhà nghỉ nha em? ” – “Cái anh này nhỏ tiếng thôi, người ta nghe thấy thì sao? ”

“Kệ họ, mặc mớ gì tới tụi mình”

Tự dưng vừa tính mở miệng ra đáp lời nhỏ Phương thì một cặp tình nhân ngồi ở băng ghế đá cách chỗ tụi tôi không xa lớn tiếng trò chuyện làm bọn tôi không muốn nghe cũng không được, và thế là mặt mày đứa nào đứa nấy đỏ lừ vì ngượng toàn tập với cặp đôi đó.

Để tránh tình trạng ấy tiếp tục xảy ra nên tôi dẫn nhỏ Phương ra một góc sáng sủa hơn để bàn chuyện:

– Vậy Phong tính dẫn Phương đến chỗ nào, đừng nói là… – Nhỏ cuối gằm mặt mắc cỡ.

– Éc, đâu phải chỗ người hai người hồi nãy nói đâu! Chỗ của Phong trong sáng hơn nhiều, ai cũng có thể tới được!

– Là chỗ nào?

– À, cầu Ánh Sao đấy, cũng gần đây thôi nhưng cảnh quan đẹp hơn nhiều, nếu thích thì tuần sau nhờ ba Phương chở đi chơi một lần đi!

– Lần sau Phong chở Phương đi nữa được hông?

– À, việc này…

– Hông được hở? – Nhỏ chu mỏ buồn hiu.

– Ừ, thì chắc là được!

– Hi, vậy mình đi dạo tiếp ha? – Nhỏ lại cười toe toét mà tiếp tục tản bộ.

Nhưng mà dù cho nhỏ Phương có tinh nghịch cỡ nào đi chăng nữa thì cũng không thể làm tôi sao lãng được cái ý nghĩ về con bé 10 năm trước, tại sao trong đấu tôi lại chợt lóe lên những kí ức hỗn độn ấy nhỉ, con bé ấy có liên quan gì đến tôi mà tại sao đến bây giờ tôi vẫn còn gợi nhớ đến nhỏ?

Nhưng sẽ vẫn chưa là gì nếu cái tên ấy không vang lên giữa những dòng kí ức đó, cái tên làm tôi suy nghĩ rất nhiều:

“Bé gấu… ”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến